HẠ MONG
Nhặt bóng thời gian thoảng nỗi sầu
Song buồn mượn bút thảo vài câu
Về ôm giấc mộng trong ngày cũ
Ủ lại hồn yêu giữa gối nhàu
Gót hạ không đành quên ngõ nhỏ
Đêm tình chẳng nỡ liệm dòng sâu
Từ khi cổ độ thuyền xa bến
Vẫn mỏi mòn trông đến bạc đầu.
Nguyễn Gia Khanh
Sang thăm bạn đọc thơ hay quá . Chúc bạn luôn vui khỏe và hạnh phúc ban nhé.
Trả lờiXóaCảm ơn chị Ngọc Liên nhiều ạ.Chúc chị ngày mới an lành nhé.
Xóarất chu đáo
Xóa