Khôi Thanh - Nguyễn Gia Khanh Trân trọng kính chào và cảm ơn Quý độc giả đã ghé trang thơ ! Kính Chúc Quý độc giả nhiều sức khỏe và Hạnh Phúc !

Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2024

Thế Nhân Mê



THẾ NHÂN MÊ

(Thuận - nghịch độc)

 

Đọc thuận: 


Nhân thế lụy đời giữa đắm mê 

Lãng quên mà bước lạc nơi về

Dần xa đạo khiến chân thay giả

Mãi rước ma đành ngọt hoá khê

Thân gửi chốn phàm tâm vướng tục

Kiếp vương tình huyễn mộng theo lề

Vần xoay nghiệp cũng lành hung khởi

Ân oán nặng lòng ngẫm quá ghê !


Đọc ngược:


Ghê quá ! Ngẫm lòng nặng oán ân

Khởi hung lành cũng nghiệp xoay vần

Lề theo mộng huyễn tình vương kiếp

Tục vướng tâm phàm chốn gửi thân

Khê hoá ngọt đành ma rước mãi

Giả thay chân khiến đạo xa dần

Về nơi lạc bước mà quên lãng 

Mê đắm giữa đời lụy thế nhân.


Khôi Thanh

N.G.K

***

Bài hoạ:


MỘT CÕI ĐI VỀ

(Thuận - nghịch độc)

                           *

Đọc thuận: 


Nhân lòng mến cảnh nhớ hồn mê

Cuộc thế nhàn tênh nhẹ bước về

Dần lặng gió xưa diều sáo bổng

Đặng xìu âm khản giọng lời khê

Thân dầm lại đắm say chiều hạ

Nghĩa trọng còn lưu giữ sách lề

Vần đảo phận duyên tùy quả nghiệp

Ân tình gánh nợ, dễ gì ghê!


Đọc ngược:


Ghê gì dễ nợ gánh tình ân!

Nghiệp quả tùy duyên phận đảo vần

Lề sách giữ lưu còn trọng nghĩa

Hạ chiều say đắm lại dầm thân

Khê lời giọng khản âm xìu đặng

Bổng sáo diều xưa gió lặng dần

Về bước nhẹ tênh nhàn thế cuộc

Mê hồn nhớ cảnh mến lòng nhân.


1011 HT, 30/6/2024

Thái Chung


                   




                   



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét



CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang