DẤU TÀN
Lửa lựu thiêu lòng đến xót xa
Dấu tàn năm ấy chửa phôi pha
Hoa gầy cánh lả, hương phai
nhạt,
Mộng úa hồn hoang, bóng xế
tà.
Hạ vẫn nồng nàn mùa phượng
nở,
Ta còn ngơ ngẩn bước xuân
qua.
Ngàn ve thổn thức trong chiều
vắng
Đưa tiễn ngày xưa, giọt lệ
nhòa.
Nguyễn Gia Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !