TRĂNG KHUYẾT
(Ngũ độ thanh)
Độ ấy câu thề nỡ xẻ hai
Đành duyên mãi thẹn với đêm
dài.
Vần thơ lẻ bạn thành hoang
vắng,
Chén tửu đơn tình ngỡ nhạt
phai.
Gió lộng vườn xưa thờ thẩn
liễu,
Tình qua mộng cũ mỏi mòn ai.
Cùng chia một nửa vầng trăng
khuyết !
Để lỡ làng nhau trọn kiếp
hoài.
Nguyễn Gia Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !