Họa thơ Nguyên Xuân:
TƯƠNG TƯ
Có phải tin hồng khẽ động song ?
Gió lay tỉnh mộng chợt se lòng.
Bóng người lên ngựa mờ sương lạnh,
Giọt lệ chia bào đọng mắt trong.
Muôn dặm khôn hàn trao mấy nỗi,
Ngàn tơ há dễ gỡ bao vòng ?
Trăng xưa đã biết rồi tròn khuyết,
Dạ vẫn nguyên lành chữ mỏi mong.
Nguyễn Gia Khanh
NGẪM ĐỜI (2)
Danh lợi như là gió thoảng song,
Chữ Tâm xin giữ mãi trong lòng.
Nhân tình nếu chẳng
cơn dâu bể,
Thế sự thì đâu nỗi đục trong.
Ước biết trời già đà mấy tuổi,
Để xem con tạo được bao vòng ?
Ngàn năm cũng chỉ câu Thân Ái,
Thiên hạ ai người vẫn ước mong ?
Nguyễn Gia Khanh
TỈNH GIẤC
MAI
Gió cợt bên thềm, nguyệt ghé song,
Hồn mai tỉnh giấc ngẩn ngơ lòng.
Vườn khuya hoa tỏa hương tinh khiết,
Ngõ vắng sương hòa giọt trắng trong.
Ngàn ý dâng trào thơ chảy cuộn,
Muôn lời ấp ủ mộng quay vòng.
Nôn nao bút hứng dăm câu vịnh,
Nhắn chốn xa rằng có kẻ mong.
Nguyễn Gia Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !