NHỚ HUYNH
(họa thơ thi huynh Hà
Ngọc Kim)
Bất chợt mơ màng tỉnh giấc
khuya
Nhớ huynh lối mộng, đệ tìm
về.
Canh tàn thao thức, nhàu
trang giấy
Sương lạnh dầm dề, buốt cánh
huê.
Một tiếng tơ rung, dòng lệ
ứa,
Đôi vần thơ trải, nỗi lòng
se.
Mong ngày tái ngộ đất Nhân sỹ
Ta lại chung đường rộn bước
quê.
Nguyễn Gia Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !