VƯỢT
CÕI PHÙ SINH
Vượt
cõi phù sinh trải dặm xa
Chân
lê đã thẹn với sơn hà
Chữ
tình mấy nặng ôm không nổi
Cuộc
thế bao dài bước chửa qua
Thơ
cạn bút nghiên dường xót tủi
Mộng
tan vàng đá ngỡ phai nhòa
Huyễn
mơ nửa kiếp trêu ta mãi
Cười
gượng vơi lòng khúc oán ca.
Nguyễn Gia Khanh
Bài họa:
ĐƯỜNG ĐỜI
Đường đời mỗi nẻo ghập ghềnh
xa
Đã biết chon von với thác hà
Mấy dặm điệp trùng chân sải
bước
Muôn ngàn dông tố bóng từng
qua
Nửa đời cơm áo luôn đeo nặng
Một túi văn thơ vẫn nợ nhòa
Quẳng gánh tương tư sầu nhẹ
bớt
Thế gian ai nhớ bản tình ca…?
Ngọc Tình
Cảm ơn chị Ngọc Tình đã gửi bài họa chất chứa nỗi niềm .Hy vọng sự đồng cảm đó của chị luôn chia sẻ cùng GK .
Trả lờiXóaMến!
NGK