Khôi Thanh - Nguyễn Gia Khanh Trân trọng kính chào và cảm ơn Quý độc giả đã ghé trang thơ ! Kính Chúc Quý độc giả nhiều sức khỏe và Hạnh Phúc !

Thứ Tư, 6 tháng 1, 2016

Sơn Hầu / Họa : Phương Hà, Hà Ngọc Kim, GM. Nguyễn Đình Diệm, Thy Lệ Trang, Người Nay



SƠN HẦU

Quanh năm trượt núi lại leo đồi
Cái kiếp sơn hầu chỉ thế thôi
Chửa đỏ trôn đành toan bỏ bạn
Vừa no bụng nỡ  vội quăng cồi
Rung cây đã chẳng lo chê nhát
Gặp chuột sao còn sợ mắng hôi
Bắt chước làm người, kia lũ khỉ !
Tề Thiên Đại Thánh trốn đâu rồi?


Nguyễn Gia Khanh

Các bài họa:


LAN HẦU TỬ

Hoa chỉ mọc trên đỉnh núi đồi
Rừng mưa nhiệt đới ẩm luôn thôi
Mặt như chú khỉ tròn xoe mắt
Hương tựa mùi cam chín nát cồi
Sâu bọ dè chừng dung mạo độc (*)
Bướm ong e ngại nhụy đài hôi
Ngất cao, đùa giỡn cùng mây gió
Hỏi đã mấy ai gặp được rồi ?

Phương Hà

(*)Loài lan này có nhiều giống hình khuôn mặt khỉ rất xấu xí khiến liên tưởng đến loài quỷ dữ nên được đặt tên khoa học là Dracula simia


HÁ LẠI

Không chúa cũng vương cả núi đồi
Chỉ mang tội nghịch quá đi thôi
Rừng xanh bỗng vụt còn trơ lá
Vườn quả thoáng chốc đã trụi cồi
Chọc ghẹo ông tơ bao việc hỗn
Hớ hênh bà nguyệt lắm điều hôi
Lòng thiền há lại không tha thứ
Muôn dặm Tây Thiên cũng đủ rồi.


Hà Ngọc Kim


ĐỜI KHỈ

Trượt núi vờn cây phải vượt đồi
Hầu sơn cái phận cũng đành thôi
Uống tìm suối núi đùa bầu bạn
Ăn kiếm non rừng kiếm quả cồi
Nhảy nhót cành cao tung hứng thú
Leo trèo vách đá lượn thích thôi
Đời qua vẫn thế không chi bận
Vạn dặm càn khôn nỏ thơm hôi!!!

GM. Nguyễn Đình Diệm



NĂM KHỈ NHẮC CHUYỆN
TÔN NGỘ KHÔNG

Không muốn làm vua một đỉnh đồi
Lên trời thiết bảng quậy tung thôi
Tề Thiên đắc ý nghênh cao mặt
Phật Tổ ung dung dập nát “cồi”
Bản tánh lăng xăng tâm chẳng xảo
Mặt mày xấu xí dạ nào hôi
Theo phò Tam Tạng tìm kinh quý
Tự mấy nghìn năm đắc đạo rồi.

Thy Lệ Trang


HOA TÔN HẦU

Tôn Ngộ trèo leo khắp núi đồi
Nay đà đắc đạo thấy buồn thôi
An tâm hưởng lạc, mơ sông suối
Gõ mõ tụng kinh, nhớ chóp cồi
Hóa kiếp bông hoa hương đồng nội
Nương thân cây cỏ chẳng mùi hôi
Màn trời chiếu đất thân thanh thản
Cái nợ trần gian đã hết rồi…


Người Nay 


7 nhận xét:

  1. Họa (Nguyên đề)
    Phải đâu chỉ khỉ ở trên đồi
    Đến lũ ở nhà cũng vậy thôi !
    Được quả những đòi thêm cả lá
    Cho bông toan cướp hết cọng cồi
    Thoáng trông cóc tía, xua tay: "bậy" !
    Vừa thấy chuột chù bịt mụi: "hôi" !
    Nghĩ quá nực cười cho Hầu Cụ
    Thân sao ... lại để ... mãi tiếng rồi !

    Họa (Đổi đề)
    HÁ LẠI
    Không chúa cũng vương cả núi đồi
    Chỉ mang tội nghịch quá đi thôi !
    Rừng xanh bỗng vụt còn trơ lá
    Vườn quả thoáng chốc đã trụi cồi
    Chọc ghẹo ông Tơ bao việc hỗn
    Hớ hênh bà Nguyệt lắm điều hôi
    Lòng thiền há lại không tha thứ ?
    Muôn dặm Tây Thiên cũng đủ rồi !
    Hà Ngọc Kim
    Già góp họa mong thi nhân vui.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn thi huynh Hà Ngọc Kim đã họa rất nhanh, GK xin đưa lên trang chính nhé!
      Kính!

      Xóa
  2. Góp vui cùng anh
    ĐỜI KHỈ
    Trượt núi vờn cây phải vượt đồi
    Hầu sơn cái phận cũng đành rồi
    Uống tìm suối núi đùa bầu bạn
    Ăn kiếm non rừng giỡn quả cồi
    Nhảy nhót cành cao tung hứng thú
    Leo trèo dốc đá lượn thích thôi
    Đời qua vẫn thế không chi bận
    Vạn dặm càn khôn nỏ thơm hôi!!!
    GM.Nguyễn Đình Diệm

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn anh đã sang họa cùng GK, em xin đưa lên trang chính anh nhé!
      Trân trọng!
      NGK

      Xóa
    2. Nhờ anh sửa lại câu 4 thành:
      -Ăn dạo non rừng kiếm quả côi
      Cảm ơn anh nhiều.Mến
      Chúc ngon giấc

      Xóa
  3. Thăm anh và thưởng thức thơ xướng họa thật hay.
    Chúc anh nhiều vui !

    Trả lờiXóa



CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang