Các bài họa :
1.THẦM NHẮN
Nhắn gửi
đôi vần với gió trăng
Tâm tư
thầm kín giấu đâu bằng…
Âu là kẻ
thế đà lơ lánh
Bởi lẽ
nhân trần đã giá băng
Tri
kỷ canh buồn vời chú Cuội
Tri âm
đêm vắng ới cô Hằng
Cô lòng
, quả dạ hồn ngơ ngẩn
Tự hỏi
người xưa có nhớ chăng?
CAO BỒI
GIÀ
2.ẤM TÌNH TRI KỶ
Soi dòng
nước chảy mịt mờ trăng
Dậy sóng
đời xô dạt đất bằng
Hai ngả
chia ly sầu chiết liễu
Đôi bờ
cách biệt xót hàn băng
Trời xa
vẫn đó tình miên viễn
Chốn cũ
còn đây nét mỹ hằng
Lá thắm
nguồn đưa về nẻo đợi
Ấm niềm
tri kỷ thấu lòng chăng ?
Lý Đức Quỳnh
3.TRĂNG CHẾCH BÊN THỀM
Chênh
chếch bên thềm một bóng trăng
Trời xa
biền biệt cánh chim bằng
Từng cơn
gió lạnh lao xao lướt
Những
ánh sao mờ lặng lẽ băng
Tình vẫn
đong đầy trong giấc mộng
Người đà
ẩn khuất chốn cung Hằng
Sương
đêm thấm đẫm qua làn áo
Ngơ ngẩn
lòng sầu ai thấu chăng ?
Sông Thu
4.NHỚ BẠN
Nhớ bạn
trông hoài những mấy trăng
Tri âm
há dễ sánh chi bằng
Vần thơ
cạn ý đau hồn bút
Cuộc
sống thiếu tình mộng giá băng
Cảm cảnh
não lòng trông kỉ vật
Giải sầu
thương kẻ ngắm cung Hằng
Dặm
trường cách biệt xa vời vợi
Cố hữu
phương trời có thấu chăng!
Liêu Đình Tự
5.NGHĨA KIM BẰNG
Có thú
nào hơn thú gió trăng
Hỏi chi
sánh được nghĩa kim bằng.
Hạ sang
chẳng ngại câu nồng nực,
Đông tới
không nề chuyện tuyết băng.
Tếu táo
nhiều khi đùa chú Cuội.
Nghêu
ngao lắm lúc bỡn cô Hằng,
Đưa tay
ta vẫy tìm tri kỷ.
Bạn cuối
phương trời có thấu chăng ?
Huy Vụ
6.TÌNH SI
Thơ thẩn sau vườn dưới ánh trăng
Tim yêu trao trọn ví ai bằng?
Ước mong bến đợi đò xưa ghé
Tơ tưởng người về suối nhỏ băng
Thương dáng em cười khoe áo lụa
Mơ đêm vai tựa ngắm cung hằng
Bóng chim tăm cá hoài nhung nhớ!
Nặng nợ tình si khó gỡ chăng?
Như Thu
7.TRI ÂM
Dao cầm
khúc nhạc dứt đêm trăng
Khoảnh
khắc tri âm, nghĩa hữu bằng
Vời vợi
non cao, tâm khí phách
Mênh
mông nước chảy, dạ trinh băng
Hán
giang bến cũ, niềm ai oán
Núi Mã
mộ con, cõi vĩnh hằng
Sông cạn
đá mòn, tình vạn thuở
Ngàn năm
đâu há dễ tìm chăng.
Văn Thanh
8.KHÚC TÌNH SẦU
Vắng
người, ngơ ngẩn mấy mùa trăng
Dẫu
Chức* tương tư cũng chẳng bằng !
Tháng
bảy ngậm ngùi dòng lệ đổ
Ngân hà
mờ mịt giải tơ băng
Hoa tiên
tan tác đau lòng bút
Sóng
nước buồn tênh tủi mặt Hằng
Tri kỷ
muôn trùng xa dịu vợi
Ngàn
sau...ai hiểu...hiểu gì chăng?
* Chức Nữ
Thy Lệ Trang
9.BIẾT CHO CHĂNG !
Tiên hoa
ai thả lướt đêm trăng
Níu được
có chi quý giá bằng.
Ý phượng
thân huân nương gió lượn
Lời rồng
tao nhã dựa mây băng
Thi tình
đã luyến luôn bền vững
Bút tự
từng lưu ắt vĩnh hằng.
Tri kỉ
còn e , người viễn xứ
Vì thơ
gắn bó bạn hay chăng !
Trần Như Tùng
10.GỬI NẮNG THU
Mộng
lắng gieo vàng rưới ánh trăng
Tình thư
nhanh quá tựa chim bằng
Hèn chi
mạng rối bao dòng phím
Nỡ để tơ
chùng mấy cuộn băng
Tâm sáng
ta dầm hương núi Tản
Dạ trong
ai gột nước sông Hằng
Mấy vần
xa ngái chúc mừng bạn
Gửi nắng
thu về thỏa nhớ chăng.
Phan Tự Trí
Chửa cạn duyên tình đã hết trăng
Mênh mông nổi nhớ có chi bằng
Lòng mong dạ đợi xôn xao gió
Ý ngóng tâm mơ rã rượi băng
Thắm thiết tơ đồng tình lắng mãi
Ân cần sợi vọng nghĩa gieo hằng
Bâng khuâng lặng lẽ trời hiu quạnh
Thấm đẫm đêm sầu bạn biết chăng?
GM.Nguyễn Đình Diệm
11.NHỚ BẠN TÌNH
Chửa cạn duyên tình đã hết trăng
Mênh mông nổi nhớ có chi bằng
Lòng mong dạ đợi xôn xao gió
Ý ngóng tâm mơ rã rượi băng
Thắm thiết tơ đồng tình lắng mãi
Ân cần sợi vọng nghĩa gieo hằng
Bâng khuâng lặng lẽ trời hiu quạnh
Thấm đẫm đêm sầu bạn biết chăng?
GM.Nguyễn Đình Diệm
12. BUỒN VƯƠNG
Cứ nghĩ buồn vương
thẹn gió trăng
Một thời tủi hổ có
gì bằng
Chôn vùi mộng cũ
đen duyên phận
Khỏa lấp tình xưa
trắng dải băng
Cánh nhạn quay
cuồng trong bão tố
Con thuyền chao
đảo giữa sông hằng
Ngày mai nếu phải
thân cô quạnh
Trồng tiếp cây si
trước ngõ chăng?
Phạm Kim Lợi
THĂM ANH ĐỌC THƠ XH THẬT THÚ VỊ
Trả lờiXóaGM XIN GÓP HỌA NHÉ.CHÚC ANH AN LÀNH.MẾN
NHỚ BẠN TÌNH
Chửa cạn duyên tình đã hết trăng
Mênh mông nổi nhớ có chi bằng
Lòng mong dạ đợi xôn xao gió
Ý ngóng tâm mơ rã rượi băng
Thắm thiết tơ đồng tình lắng mãi
Ân cần sợi vọng nghĩa gieo hằng
Bâng khuâng lặng lẽ trời hiu quạnh
Thấm đẫm đêm sầu bạn biết chăng?
GM.Nguyễn Đình Diệm
Cảm ơn huynh đã góp 1 bài họa rất hay, GK xin đưa lên trang chính nhé! Chúc anh vạn sự bình an.
Xóa