NGUYỆT VÀ EM
(Thuận-Nghịch độc)
Đêm thu
ngát tỏa nguyệt và em
Gió lả
lơi đưa tóc xõa thềm
Êm mãi
tiếng lòng hương mát dịu
Đắm
thêm hồn nhạc khúc bình yên
Rèm buông
lại đợi sầu năm tháng
Mộng
dệt cùng trao thắm phận duyên
Nghiêng
ngả sóng tình ru huyễn ái
Miên
ưu nặng gánh dạ sao quên.
Nghịch:
Quên sao
dạ gánh nặng ưu miên
Ái
huyễn ru tình sóng ngả nghiêng
Duyên
phận thắm trao cùng dệt mộng
Tháng
năm sầu đợi lại buông rèm
Yên
bình khúc nhạc hồn thêm đắm
Dịu
mát hương lòng tiếng mãi êm
Thềm
xõa tóc đưa lơi lả gió
Em và
nguyệt tỏa ngát thu đêm.
Nguyễn Gia Khanh
Bài
xướng:
XIN TÌNH THU LÃNG
QUÊN
(Thuận nghịch độc)
Đêm trắng đêm thầm ta nhớ em
Vấn vương màu lá rụng bên thềm
Êm đưa sóng dạt bờ xa vắng
Lắng vọng tâm về chốn tịnh yên
Rèm lạnh giấc phai nồng tủi phận
Bóng tàn châu đẫm xót xa duyên
Nghiêng chao nguyệt gọi mùa thu đến
Miên viễn khúc sầu gửi lãng quên !.
Nghịch:
Quên lãng gửi sầu khúc viễn miên
Đến thu mùa gọi nguyệt chao nghiêng
Duyên xa xót đẫm châu tàn bóng
Phận tủi nồng phai giấc lạnh rèm
Yên tịnh chốn về tâm vọng lắng
Vắng xa bờ dạt sóng đưa êm
Thềm bên rụng lá màu vương vấn
Em nhớ ta thầm đêm trắng đêm !
Thy Lệ Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !