CHUYỆN XƯA
Nhớ thưở ai xưa tuổi
nghịch ngầm
Đòi làm lễ cưới tóc cài
trâm
Cô dâu nũng nịu vờ mi ướt
Chú rể ngu ngơ tưởng lệ
dầm
Cứ ngỡ người ta vừa khóc
thật
Đâu hay kẻ ấy lại cười
thầm
Chiều nay nhặt cánh hoa
năm cũ
Mắt chợt cay xè dưới kính
râm.
Nguyễn
Gia Khanh
Bài
xướng:
HOA ...
Hồi xưa mẹ bảo có
duyên ngầm
Buông xõa đâu cần đến
ngọc trâm
Suối tóc lừng thơm dù
nắng đổ
Làn da mịn trắng kệ
mưa dầm
Gian nan mình biết
luôn cười nụ
Đau khổ ai hay chỉ
khóc thầm
Thoáng chốc bốn mươi
mùa có lẻ
Chụm đầu ngát mãi mái hoa
râm.
Phan Tự Trí
Em dặn anh ngày cưới
Trả lờiXóaĐem tặng mẫu vải tang
Em làm khăn choàng cổ
Cho lịm chết son vàng . . .
Xin chào bạn Nguyễn Gia Khanh
Trả lờiXóaMần thơ hay quá nổi danh Văn đàn .
Cảm ơn bạn có lời bàn
XóaĐược khen lòng những ngập tràn niềm vui