Khôi Thanh - Nguyễn Gia Khanh Trân trọng kính chào và cảm ơn Quý độc giả đã ghé trang thơ ! Kính Chúc Quý độc giả nhiều sức khỏe và Hạnh Phúc !

Thứ Bảy, 14 tháng 11, 2020

Một Vùng Kí Ức


 

MỘT VÙNG KÍ ỨC

( Thuận nghịch độc)

Tan mù ước nhạn cánh vờn mây

Rụng lá đầy hiên thoảng bóng gầy

Tàn tạ sắc hoa nhìn bướm ruổi

Thẫn thờ đêm mộng trải hồn vây

Chan lòng tủi bậu xa ngày tháng

Rỏ lệ sầu ta vắng mẹ thầy

Màn hạ đã che màu cuộc thế

Nan đời bởi kiếp lỡ từ đây.

Đọc ngược:

Đây từ lỡ kiếp bởi đời nan

Thế cuộc màu che đã hạ màn

Thầy mẹ vắng ta sầu lệ rỏ

Tháng ngày xa bậu tủi lòng chan

Vây hồn trải mộng đêm thờ thẫn

Ruổi bướm nhìn hoa sắc tạ tàn

Gầy bóng thoảng hiên đầy lá rụng

Mây vờn cánh nhạn ước mù tan.

Nguyễn Gia Khanh

                    ***

BÀI XƯỚNG:


BÓNG CHIỀU QUÊ

(Thuận nghịch độc)

Thuận :

Tan nắng ngõ chiều lộng trắng mây

Bướm chao vườn cũ lối thu gầy

Tàn hương cửa trước mùa trăng tỏ

Nhạt gió hiên đầu buổi mộng vây

Chan chứa lệ sầu đêm vắng mẹ

Thở than lòng hận tối xa thầy

Màn buông khói bạc màu hư ảo

Nan giải chuyện buồn gợi đó đây ...

Nghịch :

Đây đó gợi buồn chuyện giải nan

Ảo hư màu bạc khói buông màn

Thầy xa tối hận lòng than thở

Mẹ vắng đêm sầu lệ chứa chan

Vây mộng buổi đầu hiên gió nhạt

Tỏ trăng mùa trước cửa hương tàn

Gầy thu lối cũ vườn chao bướm

Mây trắng lộng chiều ngõ nắng tan ./.

Thạch Hãn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét



CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang