MONG CHỜ
Mong người đã cạn cả vần thơ
Để bến tương tư mộng mãi chờ.
Gió chẳng buồn chi dù sóng
gợn,
Thuyền đâu về nữa để sông mơ.
Vẫn còn dấu cũ vương trên cỏ
Đành vắng hài xưa lặng dưới
bờ.
Nhặt cánh hoa trôi từ dặm khách,
Tình si một bóng bước ngu
ngơ…
Nguyễn Gia Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !