TRĂNG MUỘN
Lần theo kỷ niệm đã phai mờ
Đường vắng nhạt nhèo một giấc
mơ.
Trăng muộn rắc vàng sương lả
chả,
Hồ trong soi bóng liễu lơ
thơ.
Rưng rưng mộng cũ nhòa nhân
ảnh,
Rời rạc cung sầu lạc phím tơ.
Lẻ bóng lang thang lòng chạnh
hỏi
Chân mây ai đó có còn chờ ?
Nguyễn Gia Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !