TRĂNG VÀ THỤC NỮ
(họa thơ Ngọc Tình)
Trăng khuya man mác giữa trời
trôi
Óng ả vàng ngân cả núi đồi
Gió gửi nụ hôn vờn liễu thắm,
Sương hòa giọt ngọc đậu hoa
tươi.
Mộng lòng dưới gối tuôn dòng
nhớ,
Thục nữ bên thềm thả bút
chơi.
Một thoáng đê mê cùng thưởng
nguyệt,
Nên tình bẽn lẽn dậy hồn
khơi.
Nguyễn Gia Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !