HÃY TRẢ CHO TÔI
( Ngũ độ thanh)
Thoáng
đã qua rồi thuở dệt mơ
Thuyền
đi để sóng lại xô bờ
Hoa
đành lặng cả mùa xao xuyến
Bướm
cũng quên rồi cuộc ngẩn ngơ
Bể
ái đôi đường xui mãi biệt
Trăng
tà lẻ bạn khiến thêm mờ
Âm thầm nhắn gửi người xưa cũ
Hãy
trả tôi về mộng ấu thơ !
Nguyễn
Gia Khanh
Các
bài họa:
ĐÔI BỜ
( Ngũ độ thanh )
Bỗng chốc xa rời tuổi
mộng mơ
Như triều sóng cuộn lở
đôi bờ
Bên mòn hụt hẫng hoài
không dứt
Phía tụ lần khân mãi
chẳng ngơ
Xót kẻ u hoài trên bãi
đợi
Thương người ẩn hiện dưới
sương mờ
Bao giờ trở lại như thời
cũ
Nhẹ bước song hành ở cõi
thơ.
Phương Hà
KHẮC
KHOẢI THƠ!
(Ngũ độ thanh)
Liễu
biết trần ai dệt nẻo mơ
Chừng
khi bóng ngả lại xa bờ
Cầm
đăng lạnh lẽo thôi thì tuốt
Vít
nguyệt hoe vàng chẳng lẽ ngơ
Đã
đổi vành tâm lìa xán lạn
Còn
thay tấc dạ nảy hoen mờ
Tìm
đâu bút mực ôm tờ cũ
Thắc
thỏm nâng vần động cõi thơ
Lê
Đăng Mành
LÒNG KIÊN ĐỊNH
(Ngũ độ thanh)
Tiểu
học hôm nào vẽ bức mơ
Cùng
anh lính biển giữ biên bờ
Canh
phòng tổ quốc không gì phạm
Sẵn
vệ ngư nghề quyết chẳng ngơ.
Gắng
tập thân đời cho mãi khỏe
Năng
rèn trí tuệ khỏi lu mờ.
Đêm
ngày nhắc nhở lòng kiên định
Đẹp
đẽ thay lời hứa tuổi thơ.
Trần
Như Tùng
MƠ TƯỞNG
(Ngũ Độ Thanh)
Mãi
tiếc khôn cùng thuở mộng mơ
Lòng
nghe hụt hẫng đến vô bờ
Dù
cho lắm lẽ sao khờ vụng
Dẫu
biết bao điều chỉ dại ngơ
Kẻ
ái, người thương nào nhạt lãng
Hình
xưa bóng cũ chẳng phai mờ
Hoài
mong, những ước ngày quay ngược
Mãn
dạ thêm lần hóa trẻ thơ
CAO BỒI GIÀ
TA
CÒN
(NĐT)
Xa
rồi mộng ủ đón thuyền mơ
Cuộc
lữ buồn tênh chẳng bến bờ
Sóng
vỗ muôn trùng đêm trở lạnh
Mây
vờn cửa nguyệt bóng ngồi ngơ
Đào
nguyên khép lại mùa giai ngẫu
Địa
phủ về qua lối huyễn mờ
Trả
hết ân tình xưa đã nợ
Ta
còn chữ xếp nhạt nhòa thơ !
Lý
Đức Quỳnh
THIỆP
HỒNG
Người
vừa trở lại sáng tinh mơ
Muôn
dặm sơn khê dẫu cách bờ
Buổi
ấy thư trao đà giả bộ
Đêm
nay ý tỏ khó làm ngơ
Mối
tình chân thật luôn bền vững
Kỷ
niệm ngây ngô chẳng nhạt mờ
Đính
ước thiệp hồng xin chúc bạn
Đường
xa gửi tặng mấy vần thơ.
Như
Thu
NỖI NIỀM TUỔI THƠ
(Ngũ độ thanh)
Khắc
khoải tâm hồn chạnh nỗi mơ
Tình
buông lặng lẽ cách đôi bờ
Niềm
xưa giọt cảm lòng day dứt
Cảnh
cũ hương đời dạ ngát ngơ
Bể
ái đào ba đà nhạt nhẽo
Nguồn
ân thế tục đã phai mờ
Căng
đầu kỷ niệm trong tiềm thức
Bóng
ngã tôi về mộng tuổi thơ.
Liêu Đình Tự
NUỐI TIẾC
(Ngũ độ thanh)
Vẫn
biết thuyền hoa lạc nẻo mơ
Từ
khi mộng ước đã xa bờ
Người
đi lặng lẽ hồn tan nát
Nguyệt đổ
âm thầm liễu ngác ngơ
Rạn
vỡ cung sầu dây phím mỏi
Tàn
phai lệ đẫm phấn son mờ
Tìm
đâu nửa vạt trăng ngày cũ
Để
mãi ân tình đọng tiếng thơ?
Thy
Lệ Trang
AN PHẬN
(Ngũ độ thanh)
Qua
rồi cái thuở mộng và mơ
Cảm
thức nhiều hơn một cõi bờ
Biển
gọi muôn màu con sóng vỗ
Mây
chào vạn cảnh mắt thuyền ngơ
Bên
trời nắng đỗ say chiều quạnh
Cuối
ngõ hồn vương phủ bụi mờ
Khắc
khoải hoàng hôn tìm vãng lạc
Quê
nghèo áo vải dệt tình thơ.
Nguyễn
Đắc Thắng
SÔNG XƯA
(Ngũ độ thanh)
Thủa
ấy xa rồi cõi mộng mơ
Trăng
vàng tỏa sáng liễu đôi bờ
Êm
đềm giọng hát khôn làm lãng
Rộn
rã câu hò khó giả ngơ
Mái
đẩy, chèo nhanh, lùa nguyệt vỡ
Chày
canh, gióng nhẹ, rụng sao mờ
Nơi
này những tưởng ngàn năm trước
Sĩ
tử bao người dậy ý thơ.
Thanh
Hoà
GỬI
MƯA CHIỀU
( Ngũ độ thanh)
Đủ
vỡ tan rồi chút mộng mơ
Thuyền
trôi biển lạnh miết xa bờ
Ta
buồn những tưởng còn say đắm
Bạn
nẫu đâu dè chỉ ngó ngơ
Giấc
ngủ chàng hiu tâm bã nát
Bài
văn chẩu chuộc chữ hoen mờ
Người
đi liệu để trời thương nhớ
Đặng
gửi mưa chiều những cánh thơ !
Phan Tự Trí
Ghé thăm anh và dc thưởng thức lối chơi thơ ngũ độ thật là tuyệt diệu !
Trả lờiXóaRất ái mộ anh !
H.Nam
Cảm ơn em nhé ! Chúc em luôn bình an xà công tác tốt.
XóaNGK