MÙA XUÂN MUỘN
Có
một mùa xuân đến muộn màng
Vườn
xoan buổi ấy đón ai sang
Đường
xưa lại rụng đầy hoa tím
Chuyện
cũ còn vương đắm mộng vàng
Ngóng mãi thuyền xa buồn bến vắng
Ôm hoài cánh úa lặng hồn hoang
Thương
con bướm nhỏ vờn ngơ ngác
Chửa
kịp thành đôi đã lỡ làng.
Nguyễn
Gia Khanh
Bài
họa:
TỰ TÌNH
Phú quí công danh cũng chẳng màng
Đông tàn , xuân đến lại thu sang
Đời người thắm thoát ngày xanh thắm
Cuộc thế trầm luân tuổi úa vàng
Mới đó tưng bừng vui sớm nắng
Mà nay lặng lẽ giận chiều hoang
Giữ cho trọn đạo lòng thanh thản
Sống
trọn tình thân với xóm làng.
Nhã
My
Dừng chân ngắm cảnh đẹp mơ màng
Bất chợt chiều in bóng ngả sang
Dạo bước buông mình theo chiếc lá
Hoàng hôn thả mộng nhả tơ vàng
Hồn sầu dáng ngọc chìm phai sắc
Lệ đổ con tim nghẹn vỡ hoang
Lối cũ người xưa nào chẳng thấy
Còn ta vẫn đứng cuối đường làng…
LienNguyen
ĐÊM
HÈ
Nửa
khuya trăng sáng đẹp mơ màng
Bắc
ghế ra vườn đợi gió sang
Vài
đoá quỳnh hoa hương toả ngát
Những
chùm lan điệp nụ ươm vàng
Còì
tàu văng vẳng trong ga lẻ
Tiếng
dế kêu rền dưới cỏ hoang
Nhớ
chén rượu cần đêm Bảo Lộc
Say
sưa lễ hôị ở buôn làng.
Phương Hà
Cành xuân thao thức giấc mơ màng
Lạc nhịp cung đàn lỗi bến sang
Lỡ mộng hồn hoa nhòa sắc biếc
Tan niềm dạ thảo nhạt hương vàng
Gió sương cam phận lòng tan vỡ
Dâu bể trót đành cảnh tịch hoang
Vỡ mối duyên đầu xơ xác phận
May còn chút nghĩa với tình làng.
Liêu Đình Tự
ĐÀO XUÂN MUỘN
Hoa đẹp cho nên lắm khách màng
Đào ơi ! Nay mới thấy em sang.
Giêng đà dứt hẳn làn mưa bấc
Hai đã cầm theo bóng nắng
vàng.
Dáng vẫn hồng tươi màu cổ đại
Hồn ngời thanh khiết nét hồng
hoang.
Tuy là “trâu chậm” hồ trong
nước
Xuân muộn Nàng ban tặng xóm
làng.
Trần Như Tùng
GIẤC MƠ HOANG
Cành xuân thao thức giấc mơ màng
Lạc nhịp cung đàn lỗi bến sang
Lỡ mộng hồn hoa nhòa sắc biếc
Tan niềm dạ thảo nhạt hương vàng
Gió sương cam phận lòng tan vỡ
Dâu bể trót đành cảnh tịch hoang
Vỡ mối duyên đầu xơ xác phận
May còn chút nghĩa với tình làng.
Liêu Đình Tự
LỠ XUÂN
Xuân qua bao
độ vẫn mơ màng
Cánh bướm
muôn màu rẽ cánh sang …
Vườn ấy đây
hương còn dịu ngát
Năm nay liệu
nắng có hanh vàng?
Lòng như
phủ mộng tuồng rêu dại
Hồn tưởng đâm
chồi tựa cỏ hoang
Một mảnh
trăng cong buồn ủ rũ
Thương ai ôm
phận lỡ duyên làng!
CAO BỒI GIÀ
Tiểu mãn *phù sa đậu mỡ màng
Xuân tàn hồ cạn báo mùa sang
Ve sầu thúc giục vòm mây tía
Cánh phượng vân vê phiến nắng vàng
Rộn rã bãi biền trò nghịch ngợm
Tồng ngồng mục tử trẻ chơi hoang
Bầu không lơ lửng đàn chiền chiện
Tấu khúc bình yên tịnh xóm làng
Lê Đăng Mành
*Tiết Tiểu mãn thường hay có lũ lụt
Xuân hết thì thôi,tớ chẳng màng
Kéo ngày xoay chuyển đón hè sang
Mai kia bóng xế đời thêm tẻ
Mốt nọ canh chầy kiếp cũng hoang
Thuận cảnh được vui nâng chén nhạt
Chờ hoa phải khổ rụng mơ vàng
Nhiều khi trăng sáng mưa về mịt
Cam chịu mà cho huề cả làng !
Lý Đức Quỳnh
Thy lệ Trang.
MÙA THANH BÌNH
Tiểu mãn *phù sa đậu mỡ màng
Xuân tàn hồ cạn báo mùa sang
Ve sầu thúc giục vòm mây tía
Cánh phượng vân vê phiến nắng vàng
Rộn rã bãi biền trò nghịch ngợm
Tồng ngồng mục tử trẻ chơi hoang
Bầu không lơ lửng đàn chiền chiện
Tấu khúc bình yên tịnh xóm làng
Lê Đăng Mành
*Tiết Tiểu mãn thường hay có lũ lụt
ĐÓN NGÀY SANG
Xuân hết thì thôi,tớ chẳng màng
Kéo ngày xoay chuyển đón hè sang
Mai kia bóng xế đời thêm tẻ
Mốt nọ canh chầy kiếp cũng hoang
Thuận cảnh được vui nâng chén nhạt
Chờ hoa phải khổ rụng mơ vàng
Nhiều khi trăng sáng mưa về mịt
Cam chịu mà cho huề cả làng !
Lý Đức Quỳnh
LỠ LÀNG...
(Xin giữ nguyên hai từ cuối vần xướng)
Mình đến đời nhau đã muộn màng
Mưa dầm ngăn lối bước ai sang
Mày chau nét mặt thương ngày cũ
Nắng úa thềm hoa tiếc mộng vàng
Ngơ ngẩn mây chờ đêm nguyệt tận
Vấn vương gió đợi mảnh hồn hoang
Bút hoen, mực rỉ nhòa thi cảo
Dẫu viết ngàn trang cũng lỡ làng!
(Xin giữ nguyên hai từ cuối vần xướng)
Mình đến đời nhau đã muộn màng
Mưa dầm ngăn lối bước ai sang
Mày chau nét mặt thương ngày cũ
Nắng úa thềm hoa tiếc mộng vàng
Ngơ ngẩn mây chờ đêm nguyệt tận
Vấn vương gió đợi mảnh hồn hoang
Bút hoen, mực rỉ nhòa thi cảo
Dẫu viết ngàn trang cũng lỡ làng!
Thy lệ Trang.
MỘNG VỠ
Dừng chân ngắm cảnh đẹp mơ màng
Bất chợt chiều in bóng ngả sang
Dạo bước buông mình theo chiếc lá
Hoàng hôn thả mộng nhả tơ vàng
Hồn sầu dáng ngọc chìm phai sắc
Lệ đổ con tim nghẹn vỡ hoang
Lối cũ người xưa nào chẳng thấy
Còn ta vẫn đứng cuối đường làng…
LienNguyen
Tự Tình
Trả lờiXóaPhú quí công danh cũng chẳng màng
Đông tàn , xuân đến lại thu sang
Đời người thắm thoát ngày xanh thắm
Cuộc thế trầm luân tuổi úa vàng
Mới đó tưng bừng vui sớm nắng
Mà nay lặng lẽ giận chiều hoang
Giữ cho trọn đạo lòng thanh thản
Sống trọn tình thân với xóm làng.
Nhã My vui họa
Cảm ơn chị đã sang tham và góp bài họa rất hay. Em xin đưa lên trang chính chị nhé.Kính chúc chị luôn an lạc!
XóaGóp vui cùng huynh Gia Khanh
Trả lờiXóaGIẤC MƠ HOANG
Cành xuân thao thức giấc mơ màng
Lạc nhịp cung đàn lỗi bến sang
Lỡ mộng hồn hoa nhòa sắc biếc
Tan niềm dạ thảo nhạt hương vàng
Gió sương cam phận lòng tan vỡ
Dâu bể trót đành cảnh tịch hoang
Vỡ mối duyên đầu xơ xác phận
May còn chút nghĩa với tình làng
Liêu Đình Tự
Cảm ơn thi huynh Liêu đã hạ bút góp 1 bài họa thật hay...GK xin đưa lên trang ạ, kính chúc thi huynh luôn an lạc!
XóaXin họa cùng Huynh có chi chưa ổn sửa giúp nhé!
Trả lờiXóaMÙA THANH BÌNH
Tiểu mãn *phù sa đậu mỡ màng
Xuân tàn hồ cạn báo mùa sang
Ve sầu thúc giục vòm mây tía
Cánh phượng vân vê phiến nắng vàng
Rộn rã bãi biền trò nghịch ngợm
Tồng ngồng mục tử trẻ chơi hoang
Bầu không lơ lửng đàn chiền chiện
Tấu khúc bình yên tịnh xóm làng
Lê Đăng Mành
*Tiết Tiểu mãn thường hay có lũ lụt
Cảm ơn thi huynh Lê Đăng Mành đã sang thăm và gửi bài họa, bài thơ vẽ nên 1 cảnh quê thật “thanh bình” đầm ấm... !Kính chúc huynh sức khỏe và an lành!
XóaQ không nhận được bài xướng này qua mail gửi trước.
Trả lờiXóaGóp họa vui cùng Anh.
ĐÓN NGÀY SANG
Xuân hết thì thôi,tớ chẳng màng
Kéo ngày xoay chuyển đón hè sang
Mai kia bóng xế đời thêm tẻ
Mốt nọ canh chầy kiếp cũng hoang
Thuận cảnh được vui nâng chén nhạt
Chờ hoa phải khổ rụng mơ vàng
Nhiều khi trăng sáng mưa về mịt
Cam chịu mà cho huề cả làng !
Lý Đức Quỳnh 29.3.2016
GK đã gửi đường link bài thơ này qua mail chắc sót đ/c của ĐQ! Mong Q thông cảm nhé!Cảm ơn bạn về bài họa thật vui và dí dỏm!
XóaMỘNG VỠ
Trả lờiXóaDừng chân ngắm cảnh đẹp mơ màng
Bất chợt chiều in bóng ngả sang
Dạo bước buông mình theo chiếc lá
Hoàng hôn thả mộng nhả tơ vàng
Hồn sầu dáng ngọc chìm phai sắc
Lệ đổ con tim nghẹn vỡ hoang
Lối cũ người xưa nào chẳng thấy
Còn ta vẫn đứng cuối đường làng..
LienNguyen
Sang thăm bạn đọc thơ xướng họa hay lắm. Chúc bạn ngày mới vui vẻ và hạnh phúc bạn nhé. Thân mến
Cảm ơn chị đã sang thăm và chia sẻ bài họa rất mượt mà, chúc chị luôn bình an ạ!
Xóa